Saturday, September 5, 2015

Một tình huống Teana chăm sóc Atemu bị bệnh ở Ai Cập cổ

Đây là bài mình dịch ra: 
Căn bệnh không phổ biến ở Ai Cập nhưng đó đến với Pharaong làm anh bị bệnh. Toàn bộ vương quốc trong sự náo động. Những pháp sư trung thành của Pharaong và những thầy thuốc chạy hấp tấp lên xuống từ phòng anh với tất cả biểu hiện của phương thuốc từ thảo dược đến ma thuật thêm vào. Ít nhất thì họ đã có thể làm ổn định cơn sốt của anh nhưng anh vẫn ra lệnh nghỉ ngơi vài ngày hoặc hơn nữa.
Teana đã được chỉ thị để chăm sóc anh. Những pháp sư không tin cô nhưng Atem tin và đủ để thuyết phục họ rồi. Atem và Teana đã gặp gỡ trong nhiều chuyến phiêu lưu của anh bên ngoài hoàng cung lúc anh trẻ hơn nhiều và ngốc nghếch hơn (diễu hành như thường dân), và mặc dù trách nhiệm của vương quốc là khiến anh trưởng thành một chút thì niềm yêu thích của anh dành cho một cô gái cũng không giảm bớt.
Khi anh tìm hiểu ra là bạn thân yêu của anh đã mất đi gia đình của cô thì cô ngay lập tức được chuyển vào cung giữa các cô gái hậu cung.
Cô đồng hành tốt đẹp vào ngày thường do đó trong khi anh bị bệnh như thế thì anh biết là cô sẽ ở lại khiến anh thoải mái. Cô cho anh ăn những trái nho và đảm bảo để anh uống nước và rượu vang để giữ nước trong người anh như chỉ dẫn. Và lâu lâu cô sẽ làm vui anh bằng những câu chuyện tưởng tượng được tạo ra nhanh chóng.
Vào ngày thứ 3 nghỉ ngơi trên giường thì Atem bắt đầu không ở yên. Dấu hiện chắc chắn là anh đã khỏe hơn nhiều lúc trước và chỉ là sắp rời khỏi giường để hoàn thành việc gì đó. Teana, tất nhiên là không cho phép anh.
“Xin, pharaong – Pháp sư Seth bảo ngài phải-“
“Teana, đã bao nhiêu lần ta bảo nàng gọi ta là Atem khi chỉ có hai chúng ta rồi sao?”
Teana thở dài. Cô thật sự cảm thấy thoải mái về việc đó. Nó cảm giác đủ kì hoặc để nhận ra là người bạn mà cô đã chạy theo dọc sông Nin với những gây gậy và thường bị mắng là thái tử của Ai Cập và là người mà cô nên bày tỏ sự tôn kính chứ không phải bạn bè. Atem, vẫn ngoan cố kinh khủng khi anh đặt tâm trí của anh vào thứ gì đó. Không may cho anh là Teana cũng thế.
“Atem.” Cô nói một cách có ý nghĩa. “Xin, ngài cần nghỉ ngơi chút ít lâu hơn.”
“Nhưng ta cảm thấy khỏe bây giờ rồi. Nàng lo lắng quá nhiều thôi.”
“Nếu ngài không thì ngài sẽ làm gì đó ngốc nghếch. Ngài có thể làm điều gì đó ngốc nghếch dù sao đi nữa.” Cô  kháng cự.
Atem cười đểu. “Nàng đầy quan tâm làm sao, Teana. Ta không có ý kiến…”
“Tôi  quan tâm rất nhiều về ngài, Atem. Đó là lí do tôi muốn ngài nghe lời tôi và nằm nghỉ.” Nếu anh không phải là ngôi sao buổi sáng và buổi chiều thì cô đã đánh anh ngay lúc này rồi.
Atem, cuối cùng dịu lại. “Được rồi, được rồi. Ta đang nghỉ. Nhưng ta phải có một lời yêu cầu.”
Teana dán mắt vào anh một cách thận trọng. “Gì vậy, Pharaong?”
“Một nụ hôn từ thiếu nữ xinh đẹp khi ta khỏe.”
Teana không để cách anh nhìn chằm chằm ngay vào cô làm hỏng khuôn mặt cứng như gỗ của cô nhưng cô không thể làm gì. Ý nghĩ về việc hôn Atem hơn là điều mà cô có thể xử lí. Ý nghĩ về việc là gì đó của Atem hơn là thứ mà cô có thể xử li và cô đột ngột trở nên im lặng, quay mặt đi để giấu sự đỏ ửng lộ hẳn ra đang dâng lên đôi má cô.
Atem vui thích cười to vang vọng trong sự im lặng sau đó.

No comments:

Post a Comment