Saturday, September 5, 2015

Tâm sự về Pharaoh Atemu và Anzu bài 1

Mình viết theo suy nghĩ thực tế, không đi vào miêu tả và cũng không đi vào sự van nài nhân vật phải hiểu mình.
Em tình cờ tìm thấy bức hình này của một fan nào đó là một cô gái viết ra. Nó có thể là thứ vu vơ vớ vẩn mà có lẽ là ai đó nông cạn, không nghĩ sâu sắc, không quá nhiều chú ý và không nhiều tình cảm suy nghĩ là như vậy. Còn đối với em thì em hoàn toàn thấu hiểu nó ra làm sao, thế nào và tường tận, cặn kẽ từng lí do cho vấn đề mà một fan đó đã bày tỏ. Vì ý nghĩ của em không hề khác với cô gái đó. Chỉ là em mong có một ai khác giống như ngài, theo đặc điểm của ngài chứ không phải là ngài vì em mãi mãi chỉ yêu ngài và chị Anzu. Nếu có thì em mong ước là mình chui được vào câu chuyện có ngài và chị Anzu^^Em yêu mến ngài vì em là con gái – một cô gái có thể là mang tư tưởng truyền thống và thông thường trong tình yêu, hôn nhân: “Đời người con gái mưa sa giữa lưng trời, hạt xuống giếng ngậm ngùi, hạt rơi luống hoa cười. Ai chẳng mong nhờ bến trông khỏi hờn duyên má hồng.”
Em tự cảm thấy mình không có làm được nhiều thứ để giải quyết vấn đề. Em đúng là thua kém chị Anzu nhiều thật. Chị ấy kiên quyết, can đảm, mạnh mẽ về ý chí và tinh thần, vui vẻ , hào phóng, sẳn sàng giúp đỡ, quan tâm cho dù người ta không cảm khích sự quan tâm đó và nói ra những thứ thẳng thắn về lẽ phải. Cho đó những gì bày tỏ chỉ là mong ước của chính bản thân mình mà thôi.
Trong lòng em không bao giờ chấp nhận và mong muốn bất cứ một ai đó là fan của ngài đi rêu rao không ưa/ ghét những nhân vật nữ điển hình là chị Anzu trong những gì thuộc về lời nói lẫn ý nghĩ trong lòng không phát biểu ra vì sự sợ hãi phải nêu ra. Đó là sự sỉ nhục mà ai đó gián tiếp đặt lên cho chính bản thân người đó. Ngài nghĩ là ngài có thể chấp nhận không? Nếu em nghĩ là ngài có thể chấp nhận việc như vậy thì đó không còn là ‘ngài’ mà em yêu thích nữa rồi *cười*
Nếu có sự giả sử về tình huống thì em ước ao là ngài sẽ nhận ra và thấu hiểu nổi lòng em để cho những cô gái đó không bao giờ có thể đến gần ngài, để cho họ thấy quan điểm và thái độ của họ là sai lệch và họ không có quyền để phát biểu ra những lời lẻ phản kháng đấy vì họ đã sai lệch. Nhưng em nghĩ trên đời này con người luôn ích kỉ và giả tạo nhiều. Họ đưa ra những câu chuyện về lòng nhân ái và dương dương với chính bản thân mình là họ có thứ gì đó tốt: không bao giờ giận ai đó, không bao giờ nghĩ đến chuyện trả đũa, cáu gắt nhưng thái độ và cách làm của họ đôi khi lại ngược với lời và điều mà họ đưa ra.
Em yêu ngài và chị Anzu sâu sắc đến nổi em chỉ có thể chấp nhận ngài và chị ấy là một đôi bên nhau chứ không phải ai khác, thậm chí không phải em. Ngài và chị ấy đều có những điểm giống nhau đấy. Vì những điều tuyệt vời đó từ cả hai đã tạo nên cho ngài và chị ấy là một cặp tuyệt vời nhất, hoàn mỹ nhất trong tất cả những cặp đôi mà em biết. Hai người ở bên nhau tạo cảm giác rất bình yên, đáng yêu. Chị ấy luôn lo lắng, quan tâm và luôn muốn giúp ngài trong khi đó ngài luôn bảo vệ, nôn nóng và lo lắng cho chị ấy nhất.
Em ghen khi nghĩ đến việc ngài hoặc chị Anzu với bất cứ đối tượng nào khác vì nó sẽ mất đi tính chất thiêng liêng và mất đi một cặp đôi tuyệt vời bởi em không thấy ở ai khác có thứ gì hơn được ngài và chị ấy.
Là con người thường có sự phức tạp về tình cảm và cách suy nghĩ trong mớ hổn độn giữa giá trị thật và giả tạo, giữa xu hướng thật và xu hướng không thật mà người ta vẫn thường than van là giả nhiều hơn thật, sai nhiều hơn đúng vì đúng chỉ có một hoặc vài lựa chọn nhưng sai thì có cả đống lựa chọn. Ai có thể dám đinh ninh rằng số đông là đúng, là tốt, là giỏi bởi chất lượng không lúc nào cũng đi kèm số lượng. Và em tin không có mấy cặp đôi tuyệt vời và không có nhiều cặp thật sự hạnh phúc khi sống chung.
Cho dù thế nào em cũng chỉ tin tưởng ở tấm lòng. Tấm lòng càng nhiều thì sự yêu thương càng nên tăng cao để có sự phù hợp ở nơi mà trên đời không có nhiều những con người sống mà theo đuổi nhiều giá trị tốt đẹp. Nhìn lại những gì diễn ra em chợt nhận ra một điều rất thường trên đời: số lượng những con người tài giỏi thấp hơn nhiều những người bình thường, tầm thường. Những người tốt thật sự không nhiều hơn những người không thật sự tốt, những người xinh đẹp vẫn ít hơn những người nhan sắc bình thường…Đó có lẽ cũng vì thế mà những người thấu hiểu, cảm thông thật sự trong lòng cũng không có nhiều.
Em yêu ngài và chị Anzu vì hai người là đặc trưng cao quý nhất trong những thứ tốt đẹp ở con người trên đời này. Những quan điểm phỉ báng bên ngoài lẫn trong lòng cũng chỉ là quan điểm rác rưỡi. Những sự phủ định là quan điểm nông cạn và hời hợt còn không thì đó là sự vô tâm.
Có một câu nói mà em nghĩ không sai đại khái là: hãy cho biết bạn yêu thích về thứ gì thì tôi sẽ cho bạn biết bạn là người như thế nào. Sở thích, tâm tư, nguyện vọng, tình cảm của một ai khác thật sự phản ánh con người đó ở những góc độ. Và em chỉ yêu hình tượng ngài, Anzu, Rin, Biyon, Bii được dựng nên ở chính gốc và những câu chuyện không phản ánh sai lệch hình tượng đó chứ không bao giờ yêu những hình tượng phản ánh lệch lạc, méo mó của bất cứ ai khác vì ghen ghét hoặc lí do nào khác đưa đến và em có một nhân vật em muốn phản ánh là em sẽ thích hơn nếu đó là một hình tượng Sess thay đổi từ lúc đầu cho đến sau đó và được dựng nên một cách biến đổi theo cách tốt đẹp hơn chứ không phải là hình tượng cố giữ cho giống lúc đầu hoặc là biến đổi tệ hại hơn.

No comments:

Post a Comment